Kết quả tìm kiếm cho "mua nếp người này trả tiền cho người kia"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 53
Nép mình bên dòng sông Cà Lồ hiền hòa, chỉ cách trung tâm Hà Nội khoảng 25km, làng Đào Thục thuộc xã Thụy Lâm, huyện Đông Anh (nay là xã Thư Lâm, TP Hà Nội), từ lâu đã nổi tiếng khắp gần xa với nghệ thuật múa rối nước độc đáo – một di sản văn hóa phi vật thể quý báu của dân tộc.
Phố biển Quy Nhơn (tỉnh Gia Lai) là đại diện duy nhất của Việt Nam lọt vào danh sách "Best in Travel 2026" của Tạp chí du lịch danh tiếng toàn cầu Lonely Planet.
Vào mỗi độ trăng rằm tháng tám, ký ức tuổi thơ ở miền quê biên viễn trong tôi lại ùa về, được trở về những mùa Trung thu xưa, có niềm vui giản dị gắn với gia đình và xóm làng.
Ngày 7-6-2024, Thành ủy Rạch Giá (Kiên Giang) ban hành Nghị quyết 32-NQ/TU về tăng cường hiệu lực, hiệu quả quản lý trật tự đô thị và vệ sinh môi trường. Đây là một vấn đề không mới nhưng rất khó thực hiện, vì vậy, rất cần sự chung tay, chung sức, chung lòng của hệ thống chính trị và người dân.
Nép mình bên ngã ba sông thơ mộng, làng bè cá Châu Đốc đã trở thành điểm nhấn đặc trưng của vùng biên giới An Giang. Đến làng bè, bạn vừa cảm nhận được cuộc sống bình yên vừa thưởng thức vẻ đẹp rất riêng của sông nước miền Tây.
Việc ứng dụng công nghệ mới như in 3D, trí tuệ nhân tạo (AI), robot… đã thực sự thay đổi diện mạo và mang đến "cuộc cách mạng" cho ngành thời trang, may mặc toàn cầu, trong đó có Việt Nam.
Nếu có dịp về mấy nẻo đường quê miền Tây bằng xe hơi, người ngồi trên xe sẽ rất “bứt rứt”, bởi phải vượt qua đủ mọi chướng ngại trên đường. Mà chướng ngại phổ biến nhất là “chợ di động”, có khi cồng kềnh, cao gấp đôi chiếc xe 5 chỗ. Trên mỗi “chợ” ấy, dường như chất đầy phận đời mưu sinh của cả hộ gia đình…
Trên bản đồ du lịch, thôn Lao Xa (xã Sủng Là, huyện Đồng Văn, tỉnh Hà Giang) được ghi dấu là "miền hoa đào nở sớm". Nằm gọn trong thung lũng Sủng Là, thôn nhỏ này được bao bọc bởi núi cao, đá sắc, toát lên vẻ đẹp hoang sơ, yên bình và có phần lặng lẽ.
Rõ là tay lái xe đang giở trò sàm sỡ. Dưới mấy gốc sanh già đang đổ bóng râm, tay lái xe một tay giữ chặt ghi đông xe đạp của cô gái, một tay quờ nhanh lên ngực cô. Có lên cơn thì bước về thành phố, ở đây không có đất cho mày giở trò mèo mả gà đồng.
Thao thấy vui vui và chợt nhận ra, hình như không phải nhà phố là phải kín bưng, muốn mở hay không rõ ràng ở lòng mình.
Trống ngực ai cũng đập thình thịch. Phải chăng đó là tiếng trống hội Đền Hùng đã mở? Hẳn là thế rồi. Thì ngày mai cả nhà ông cùng trẩy hội đấy là gì.
Huệ bán rau ở phố này cũng đã hơn hai năm. Ấy vậy mà chẳng ai hỏi tên Huệ là gì. Nếu cần mua rau, người ta chỉ ới một câu trống không: 'Này, rau'... là cô đã quay ngay lại rồi.